Bauxite Việt Nam

Vietland

Đài Á Châu Tự Do

13 tháng 1 2011

CHO QUÊ HƯƠNG

MÁU LỆ CHO QUÊ HƯƠNG

 

Thơ của tôi chính là suối lệ,

Là vết thương đang rỉ máu trong lòng.

Là tiếng nấc tận hồn tôi uất nghẹn,

Hòa trong tim rực lửa hờn căm.

 

Thơ của tôi chính là tiếng thét,

Xé không gian về lại quê nhà.

Cùng đồng bào tôi trong ngày hội mới,
Tổ Quốc ơi! Mãnh liệt réo hồn tôi.

 

Thơ của tôi ướp bằng nước mắt,

Khóc quê nhà đang quằn quại thê lương

Hỡi đồng bào! Hỡi Tổ Quốc thân thương!

Ta liều chết để muôn người được sống.

 

Tổ Quốc ta, phải chính tay ta giành lại,

Dù phải đánh đổi bằng tất cả máu xương.

Đồng bào ơi! Ta quyết chọn con đường,

Con đường máu – là con đường cứu nước.

 

Tiền nhân ta bao đời lao phía trước,

Giặc vào đây dày xéo núi sông nhà.

Giặc vào đây dày xéo mả ông cha,

Bọn qủy đỏ đang dẫm chà đất nước..

  

Quê hương tôi ngập tràn bao tiếng nấc,

Biến đau thương thành sức mạnh đi thôi.

Cùng tòan dân ta xây mộng vá trời,

Vung kiếm thép giữa biển trời dậy sóng

Xưa tiền nhân cỡi voi giết giặc,

Dưới trăng soi bao độ tuốt gươm mài.

Tiếc kiếp này ta không được làm trai,

Để chí cả được tung hoành tứ hải.

 

Thân nhi nữ nhưng ta nào há ngại,

Bão táp phong ba vùi dập cuộc đời.

Hồn Trưng Vương đang trổi dậy nơi nơi,

Gương ái quốc ta soi đường cứu nước.

 

Lê Chân

Không có nhận xét nào: