Vở
tuồng Diễn Biến Hòa Bình màn cuối đang dẫn tới những pha trình diễn
trên sân khấu dân chủ biểu kiến với cộng sản biến thái và chính trị
thời cơ. Người Việt khắp nơi sẽ lần lượt nhìn thấy rõ đá vàng. Các
đào kép đủ mầu: xanh đỏ trắng đen, đang, sẽ lần lượt xuất hiện trên sân
khấu, với những khuôn mặt son phấn loang lổ mồ hôi và những hoá trang
vụng về vội vã.
Sự thay đổi tại Việt Nam sẽ xẩy ra. Nhưng cục diện của tình hình chính trị biến thái cho thấy sự thay đổi này không quan trọng. Mà quan trọng chính là người dân Việt Nam muốn biết: SAU sự thay đổi đó, việc gì SẼ XẨY RA cho đất nước, cho chính người dân?
Một
thể chế dân chủ tự do thật sự với một chính quyền vì dân vì nước, kết
hợp bởi những con người trong sáng, tài giỏi, quyết tâm đưa đất nước
tiến tới thịnh vượng thái hòa, hay một chính quyền mà cán bộ lãnh đạo
CS trở thành tư bản đối tác với tài phiệt, tham nhũng và cai trị theo
phương pháp mafia, cùng những hoạt đầu thời cơ ăn có đưa dân tộc một
lần nữa làm thân tôi mọi cho tư bản quốc tế?
Câu
trả lời, hiển nhiên, nằm trong ván cờ trí tuệ giữa một bên là cộng sản
biến thái được sự hỗ trợ bởi những tay sai cơ hội và tài phiệt, và một
bên là những người Việt Nam một lòng vì dân vì nước đang hiện diện
trong nước và khắp năm châu.
Trong
vài tuần vừa qua, người ta thấy đây đó đã có một số các lời kêu gọi,
hội thảo đáng chú ý. Một cách vắn tắt, nội dung các lời kêu gọi, hội
thảo này này nhắm lôi kéo người hải ngoại tham gia giải quyết những vấn
đề xẩy ra cho đồng bào Việt Nam ra nước ngoài lao động hay là nạn nhân
của các bọn buôn người, hay kêu gọi quốc tế giải quyết vấn đề lãnh thổ
Việt Nam bị Trung Quốc chiếm đóng. Đây là những sự việc nằm trong trách nhiệm của lãnh đạo Việt Cộng.
Tại
Úc, Ông Đoàn Việt Trung, nguyên chủ tịch cộng đồng Việt Nam Liên Bang
Úc Châu, công bố một chương trình hành động giúp người lao động Việt
Nam bị bóc lột đối xử tàn tệ ở Malaysia qua quỹ hoạt động từ thiện từ
cộng đồng người Việt Úc Châu.
Tại
Mỹ, Ông Đỗ Hoàng Điềm, chủ tịch đảng Việt Nam Cải Cách [Vietnam Reform
Party] vận động các đảng phái, tổ chức hội đoàn gởi thư cho Liên Hiệp
Quốc nhờ giải quyết vấn đề Hoàng Sa-Trường Sa giữa VN và Trung Quốc.
Hội
thảo tại Nam và Bắc CALI với đề tài Giải Cứu Nạn Nhân Buôn Người, do
hai thuyết trình viên Nguyễn Ðình Thắng, Giám Ðốc Ðiều Hành Uỷ Ban Cứu
Người Vượt Biển và Ngô Thị Hiền, Chủ Tịch Uỷ Ban Tự Do Tôn Giáo Cho
Việt Nam thực hiện.
Hay
tại thủ đô Hoa Thịnh Đốn – Hoa Kỳ, nhóm Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên của
Nguyễn Gia Kiểng đưa ra lời kêu gọi giải quyết bài toán Hoàng Sa -
Trường Sa bằng con đường hòa hợp hòa giải với cộng sản Việt Nam trong
một buổi hội thảo “không chào cờ vàng vì trong phái đoàn có một thuyết
trình viên ra đi từ miền Bắc”
Câu
hỏi được đặt ra: Tại sao lại phải giúp giải quyết gánh nặng xã hội
chính trị cho chế độ cộng sản Việt Nam để họ rảnh tay tiếp tục giáng
xuống người dân Việt hết tai ương này đến oan khiên nọ? Tại sao lại có
thể ngu ngơ tin rằng việc người hải ngoại bỏ công sức tiền của giúp cho
các nạn nhân của chế độ sẽ là một hành động gián tiếp làm thay đổi chế
độ cai trị CS trong nước? hay đó chỉ là một hành động làm thay cho lãnh
đạo CS những công việc mà chính họ phải làm để họ ngồi yên trên ghế
quyền lực thống trị?
Làm
sao có thể bảo vệ đất nước khi chính quyền chủ trương làm tay sai mọi
loại thế lực quốc tế để đổi lấy sự ủng hộ chính trị? Người Việt hải
ngoại hòa hợp hòa giải với Cộng Sản Việt Nam trên tư thế nào? có phải
là chấp nhận vai trò lãnh đạo của cộng sản trên người Việt hải ngoại?
Chủ trương hòa hợp với cộng sản là gì? Phải chăng là muốn xin một vị
trí tay sai bên cạnh những người Cộng sản biến thái?
Hỏi
để rồi thấy chỉ có một câu trả lời duy nhất, đó là phải dẹp bỏ chế độ
tay sai độc tài tham nhũng nguyên nhân các nỗi đau khổ của dân tộc,
đồng lúc không hỗ trợ các việc làm chính trị núp dưới các vỏ bọc từ
thiện, vận động tài lực của người Việt hải ngoại để giúp cho chế độ làm
dịu đi các vấn nạn xã hội do chính chế độ gây ra.
Đúng
vậy, bởi vì đất nước sẽ ra sao dưới một chế độ mà những kẻ quyền lực
đều là những tay sai ngoại quốc hay là dựa vào ngoại quốc? Hay những
kêu đòi tự do dân chủ chỉ là để “có tôi ngồi trên bàn tiệc đầu người,”
và chỉ là sự tranh chấp giành phần to hơn trong bàn tiệc?
Thụy Ái
Ngày 29 tháng 7 năm 2008
Tâm Thức Việt Nam
July 29, 2008.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét