Nghiêng Mình Kính Ngưỡng Anh Thư Lê Thị Công Nhân
Từng
là một quân nhân tác chiến trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, đã ba lần
bị thương tích ở chiến trường. Sau ngày quốc hận 30 tháng 4 năm 1975,
chính quyền cộng sản Việt nam đã tuyên tôi 2 bản án tử hình. Với gần 20
năm bị giam cầm và đày ải qua nhiều ngục tù của cộng sản Việt nam.
Đến
năm 1992, tôi vượt ngục khi đang chịu biệt giam ở trại kiên giam A 20,
Xuân Phước, Đồng Xuân, Phú Khánh, lại thêm hơn 17 năm bị đọa đày trong
kiếp sống tha hương vô gia đình, vô tổ quốc trên địa ngục trần gian
Cambodia, cuộc đời tôi đã trải qua quá nhiều đớn đau, tủi nhục: Vợ bỏ
đi lấy chồng khi tôi còn thọ án, cha mẹ qua đời không được chịu tang…,
con cái thất lạc tứ phương, gia đình gần như hoàn toàn tan nát.
Ngục
tù của cộng sản Việt nam chỉ thua nhà tù của Đức Quốc Xã ở một điểm, ấy
là không không có lò hơi ngạt để giết người tập thể, nhưng ngược lại,
nhà tù của Đức Quốc Xã lại thua xa các nhà tù của cộng sản Việt nam ở
kỹ thuật giết người chết dần chết mòn để kéo dài sự đớn đau của tù nhân
đến hàng thập kỷ hay có thể biến được những tù nhân từ những nhà minh
triết thành những con người điên loạn.
"Nhất
nhật tại tù, thiên thu tại ngoại". Ai đã từng nếm trải những trận đòn
thù, những màn tra tấn của các cai ngục của cộng sản Việt nam dã man
gấp trăm ngàn lần những trò tra tấn của thời Trung cổ, ai đã từng nằm
nhà biệt giam, hầm kỹ luật tối tăm, tanh hôi, đầy chuột, gián, muỗi,
kiến và ai đã từng chịu cảnh cùm gông, đói khát, giá rét của nền xà lim
suốt cả mùa Đông giá… thì mới có thể hình dung được phần nào cảnh đọa
đày mà những tù nhân Việt Nam phải chịu đựng trong các nhà tù của loài
quỷ đỏ cộng sản Việt nam.
Ấy vậy mà trên đời
này có người dám từ chối đời sống phú quý vinh hoa ở Hoa Kỳ, một quốc
gia mà gần như cả thế giới loài người coi là "thiên đường nơi trần
thế", để chấp nhận kiếp sống tù đày để tiếp tục đấu tranh với ước mong
toàn dân tộc Việt nam sớm thoát khỏi một ngục tù lớn hơn của chế độ độc
tài đảng trị. Chúng tôi cúi chào em Luật Sư Lê Thị Công Nhân, Anh Thư
Lê Thị Công Nhân, và chúng tôi cũng xin chân thành cảm ơn người mẹ đã
sinh ra em, đã dâng cho tổ quốc, cho dân tộc Việt nam một báu vật vô
giá. Em là tấm gương đấu tranh sáng ngời để cho thế hệ trẻ Việt nam hôm
nay, thế hệ mai sau và cả thế hệ cha anh của em nữa, phải nghiêng mình
kính ngưỡng và phải noi theo.
Khí phách hiên
ngang của em, ý chí kiên cường, bất khuất của em chắc chắn cũng đã làm
cho tập đoàn lãnh đạo của cộng sản Việt nam phải đắn đo phải suy nghĩ
lại những việc họ đã làm, đang làm và sẽ làm, chúng tôi tin rằng bọn
cai ngục của cộng sản Việt nam nơi em đang chịu án dù gian ác đến đâu
cũng không thể không cảm phục trước khí tiết của em, bởi qua đời sống,
qua công việc và qua khí phách đó, tập đoàn lãnh đạo của cộng sản Việt
nam và cả dân tộc Việt nam đã thấy được một Bà Trưng, Bà Triệu, một Bùi
Thị Xuân của thế kỷ 21.
Anh Thư Lê Thị Công
Nhân ơi, chúng tôi nghiêng mình kính ngưỡng con đường mà em đang đi,
lối sống mà em đã chọn. Chúng tôi chưa dám nghĩ rằng em là một mặt trời
chói sáng, nhưng chắc chắn rằng em là một ngọn đuốc sáng, là ánh đuốc
trong màn đêm trường đen tối mà đảng cộng sản Việt nam đã phủ che lên
toàn dân tộc trong suốt ba phần tư thế kỷ qua. Chúng tôi chưa dám nghĩ
rằng em là trận cuồng phong có thể cuốn sạch hết mọi rác rưởi bẩn nhơ,
những tanh hôi, những ác độc mà chế độc bạo quyền cộng sản và tên tội
đồ Hồ Chí Minh đã du nhập về để tàn hại lương dân, nhưng chúng tôi vững
tin rằng em là làn gió mát thổi vào trong tinh thần của chúng tôi một
niềm tin vào ngày mai tươi sáng, cả dân tộc Việt được hát khúc hoan ca
và được sống trong ấm no, hạnh phúc. Chúng tôi vững tin rằng em là làn
gió nhẹ, nhưng có thể xua tan được áng mây đen che khuất cả bầu trời
khiến cả dân tộc Việt nam từ hàng chục năm qua phải bước đi trong tăm
tối.
Anh Thư Lê Thị Công Nhân ơi! Chúng tôi
rất tự hào về em! Dân tộc Việt đang khát khao tự do dân chủ cũng hết
sức tự hào về em. Chúng tôi đã thấy dược trái tim em đang cháy bỏng,
đang sáng lòa trong ngục tối, ánh đuốc của em rồi sẽ xua tan bóng đêm u
tối, lạnh lùng để vầng dương sáng ngời sẽ lại chiếu soi trên đất Việt.
Hãy vững tin vào ngày mai của dân tộc Việt, anh thư Lê Thị Công Nhân
ơi, chúng tôi đang sát cánh bên em, đồng bào Việt nam tự do ở hải ngoại
đang đứng bên em, cả dân tộc Việt nam lầm than cũng đang đứng dậy cùng
em. Hãy tiếp tục đứng thẳng, hãy tiếp tục ngẫng cao đầu, và tiếp tục đi
tiếp đoạn đường còn lại anh thư Lê Thị Công Nhân nhé! Sử vàng của nòi
giống Lạc Hồng sẽ lưu danh em ngàn đời, lương tri của nhân loại sẽ mãi
mãi khắc nhớ tên em: Người thiếu nữ Việt nam dám từ bỏ vinh hoa nơi
miền đất hứa, để ở lại trong ngục tối, trong đọa đày, để từng ngày đối
đầu với bè lũ cộng nô gian ác mà đòi lại quyền sống, quyền làm người mà
cộng sản đã cướp mất của toàn dân Việt non một thế kỷ qua.
Cả
chúng tôi nữa, những người Việt quốc gia đang tỵ nạn cộng sản tại
Cambodia luôn đứng bên em, anh thư Lê Thị Công Nhân, để viết lại lịch
sử cho giống nòi Lạc Việt.
Phnom Penh, Cambodia, ngày 01 tháng 7 năm 2008
Cựu tử tù Nguyễn Phùng Phong
Chi hội trưởng chi hội Ái hữu Tù nhân Chính trị và Tôn giáo Việt nam tại Cambodia.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét