Tại Sao Việt Tân Chống Little Saigon?
Tôi
xin trân trọng đặt câu hỏi: tại sao Đảng Việt Tân lại chống danh xưng
Little Saigon cho khu thương mại của người Việt nằm trên đường Story
tại San Jose? Đây là một câu hỏi được đặt ra với tất cả sự nghiêm túc
vì tầm quan trọng của vấn đề, chứ không phải là để bài bác một chính
đảng của người Việt.
Đồng bào tràn ngập San Jose City Hall yểm trợ Little Saigon (photo pn911)
Trong
suốt nhiều tháng trời tôi đã theo dõi vấn đề đặt tên cho khu thương mại
nói trên, từ lúc vấn đề mới chỉ âm ỉ, xong nó bùng nổ trên báo chí khi
Hội đồng Thành phố San Jose (HĐTP) quyết định chọn cái tên Saigon
Business District vào tháng 11/07, cho đến cuộc tuyệt thực của Lý Tống,
rồi cuộc biểu tình có thể gọi là vĩ đại của người Việt tại San Jose
ngày 2/3/08 và cuối cùng là kết cục khá ngoạn mục khi HĐTP lật ngược
trở lại mọi quyết định cũ, chấp thuận cho cộng đồng người Việt tại San
Jose dựng lên một chiếc cổng phô trương cái tên mà đại đa số người Việt
đều mong muốn: Little Saigon! Tôi theo dõi tất cả những biến chuyển lạ
lùng đó với một con mắt tương đối khách quan vì trước tiên tôi không
phải là một cư dân San Jose, thứ nhì là vì tôi không có thành kiến gì
về sự việc này cũng như về những người trong cuộc.
Câu
hỏi cứ lởn vởn trong đầu tôi từ buổi đầu cho tới bây giờ mà vẫn chưa có
câu trả lời là: tại sao Việt Tân lại chống cái tên Little Saigon?
Có
một điều có lẽ chẳng ai chối cãi là sự kiện đảng Việt Tân (VT) đã thực
sự dồn hết nỗ lực vận động của mình trong mấy tháng qua để chôn vùi cái
tên Little Saigon. Một người được người ta thấy luôn luôn đi tiên phong
trong cuộc vận động chống Little Saigon là ông Hoàng Thế Dân, một cán
bộ cao cấp của VT và, cùng với ông Hồ Văn Khởi, là người mà đảng này đã
đưa ra để đứng đầu một tổ chức cộng đồng có tên là Hội đồng Đại biểu
Cộng đồng người Việt Bắc Cali. Ông Hoàng Thế Dân cũng xuất hiện rất
thường xuyên trên làn sóng của đài Tiếng Nước Tôi, một đài phát thanh
có nhiều trạm phát trên thế giới do các cấp lãnh đạo của VT nắm giữ cổ
phần và phụ trách phần nội dung. Nói thế để chúng ta hiểu rằng ông Dân
là một khuôn mặt công khai quan trọng của VT chứ không phải là một đảng
viên riêng lẻ. Sự chống đối quyết liệt của ông đối với Little Saigon
trong nhiều tháng không thể là quyết định của một mình ông mà chắc chắn
phải là chủ trương của VT.
Tôi
cũng đã được đọc những bài báo nói về việc ông Hoàng Cơ Định, một ủy
viên trung ương của VT, đã bênh vực thế nào cho nghị viên Madison
Nguyễn, là người chống Little Saigon một cách kịch liệt. Thêm vào đó
lại có sự dây dưa với bác sĩ Nguyễn Xuân Ngãi, được xem là một cánh tay
dài của VT; rồi gần đây nhất là sự can thiệp của ông Lê Văn Hướng, chủ
nhân hệ thống bánh mì Lee’s Sandwich, là người đã hỗ trợ cho một cánh
tay dài khác của VT là Đại hội Thanh niên Sinh viên Thế giới khi Đại
hội này được tổ chức ở đây cách nay mấy năm.
Để
hỏi cho ra lẽ, tôi gọi một anh bạn hiện là đảng viên VT và hỏi anh: “Có
phải VT chống Little Saigon không?” Anh ngập ngừng không trả lời, nên
tôi hỏi tiếp: “Có thật là ông Lý Thái Hùng, tổng bí thư VT, chống
Little Saigon không?” Anh trả lời: “Phải”. Tôi hỏi: “Thế có phải trong
nội bộ VT đã có lệnh cấm các đảng viên không được thảo luận về vấn đề
Little Saigon từ khi vụ này bắt đầu tạo bất lợi cho Đảng?” Anh công
nhận là điều đó có. Xong tôi hỏi anh câu đã làm tôi bứt rứt: “Tại sao
VT lại chống cái tên Little Saigon?” Anh trả lời: “Tụi nó là bọn quá
khích, xử sự giống như con nít!”
Đó
có lẽ là câu trả lời chuẩn mà chúng ta sẽ gặt hái được từ đại đa số
những người chống Little Saigon. Lập luận đó đại khái như thế này:
1. Những người ủng hộ Little Saigon là những người chống cộng cực đoan, gây xào xáo trong cộng đồng.
2. Họ đòi nằng nặc cho bằng được cái tên mà họ muốn y như con nít đòi đồ chơi vậy. Khi không được thì nằm lăn ra đất ăn vạ.
3. Họ làm trò hề cho dư luận bản xứ chê cười người Việt chúng ta.
Thôi
được, cho là những điều này đúng đi, nhưng những người chống đối Little
Saigon vẫn chưa trả lời câu hỏi then chốt mà tôi đặt ra cho họ: Vì lý
do gì mà ông bà, anh chị không muốn tên gọi Little Saigon? (tôi cũng
xin nói ngay, những người chống Little Saigon hiếm lắm, tôi phải tìm
mãi trong số quen biết khá đông của tôi mới tìm ra hai người, trong đó
có anh bạn đảng viên VT nói ở trên).
Hỏi dồn mãi và sau khi theo dõi các diễn đàn trên mạng, tôi nhận được thêm những lập luận giải thích như sau:
4. HĐTP có nhiều việc quan trọng hơn gấp ngàn lần, hơi đâu mà mất thì giờ với bọn lăng xăng to mồm đó?
5.
Danh xưng của khu thương mại phải do toàn thể dân chúng thành phố San
Jose chọn lựa. Đấy là lập luận cách đây 2 tuần, bây giờ đổi lại lập
luận cải biến như sau: danh xưng cho khu thương mại phải do các chủ
doanh nghiệp ở đó chọn lựa, không cần phải hỏi ỳ bất cứ ai ngoài khu
thương mại.
6.
Vụ chọn tên này chia rẽ cộng đồng chúng ta đã quá lâu rồi, cho nên phải
chấm dứt tình trạng này ngay lập tức bằng cách... dời lại một khi khác.
7.
Nghị viên Madison Nguyễn là nghị viên người Việt duy nhất tại San Jose;
chúng ta phải bảo vệ cho bà ta, chứ nếu Madison không ở đó thì ai sẽ
bênh vực cho quyền lợi chúng ta?
8. Madison đã giúp đỡ cộng đồng mình rất nhiều và có rất nhiều thành tích đáng ghi nhận.
Được
rồi, cứ cho là những câu trả lời trên đây cũng đều đúng cả đi, nhưng
vẫn không ai trả lời rõ ràng cho tôi là tại sao lại chống tên gọi
Little Saigon? Tên gọi đó có gì mà lại chống? Hình như người ta tránh
né không muốn trả lời tôi về cái điểm cốt lõi này. Tôi hỏi về cái tên
Little Saigon nhưng người ta cứ tản mạn về chuyện Madison hay người ta
nói xấu về nhóm này nhóm nọ.
Ít
ra là nếu nhìn từ phía những thành phần ủng hộ danh xưng Little Saigon,
chúng ta biết rõ lý do tại sao họ muốn danh xưng đó. Họ muốn Little
Saigon vì đó là cái tên biểu tượng cho tư cách tỵ nạn của cộng đồng
người Việt tại San Jose. Little Saigon biểu tượng cho cái gia sản tinh
thần mà họ cảm thấy đã bị đánh cướp, cho khát vọng của người Việt Nam
vẫn bị chà đạp. Little Saigon gợi nhớ lại trong lòng họ một thành phố
là thủ đô của một qưốc gia đã từng đứng lên chống chọi lại một chủ
nghĩa vô nhân. Little Saigon là “Sài Gòn nhỏ”, là nước Việt Nam nhỏ mà
họ ôm ấp trong lòng đem theo sang đến tận xứ người. Dù không đồng ý với
những lý do này, một người khách quan cũng phải công nhận rằng nó có
căn bản và rất minh bạch.
Nhưng
từ phía những người chống Little Saigon thì chỉ có sự mù mờ, lạc đề, vá
viú. Có chuyện gì đằng sau mà không nói ra được? Sau mấy lần tiếp xúc
với anh bạn đảng viên VT, một hôm tôi được anh trả lời:
- Chúng ta không nên chính trị hóa vấn đề này.
- Tại sao Little Saigon lại là chính trị hóa?
- Vì đó là một cái tên chống cộng.
Tôi
giật mình. Anh bạn tôi chẳng phải là người chống cộng hay sao? Anh đã
thay đổi từ hồi nào? Tôi nhớ rõ chỉ cách đây 5, 7 năm thôi, chính anh
là người gọi điện thoại cho vợ chồng chúng tôi mỗi khi có một thành phố
nào đó trên đất Mỹ này vinh danh cờ vàng; và cũng chính anh chở xe gia
đình chúng tôi đi biểu tình chống Trần Trường năm nao. Tôi mới nói với
anh: “Tôi biết là đa số anh em đảng viên VT là những người có lý tưởng
chống cộng, lại tha thiết với cộng đồng. Lẽ ra thì VT phải hỗ trợ cộng
đồng khi cộng đồng bày tỏ quan điểm chống cộng mới đúng chứ. Tôi biết
là nếu trở ngược lại vài năm về trước, chắc chắn là VT đã chung vai sát
cánh với cộng đồng đòi hỏi cái tên Little Saigon rồi. Nhưng bây giờ thì
khác. Thế trong số các đảng viên trung kiên như anh, có người nào bất
mãn với cấp lãnh đạo đảng mình hay không, hay là lại ngồi im chịu nhục,
bị thiên hạ chửi cho là chệch hướng, đi đêm với Việt cộng?”
Tôi
biết lời nói của tôi hơi nặng. Nhưng làm sao khác hơn được đây? Nếu câu
“vì đó là một cái tên chống cộng” là câu trả lời hữu ích duy nhất mà
anh bạn chống cộng của tôi - một đảng viên được tuyên huấn đều đặn - có
thể thốt ra được thì sự việc này không đáng quân tâm lắm hay sao? Anh
trả lời như có vẻ phân bua: “Thì cũng có chứ, nhưng không phải ai cũng
muốn nói...”
Trong
vụ Little Saigon vừa qua, các đảng phái người Việt nói chung (6 đảng!)
và đảng Việt Tân nói riêng, đã phạm những lỗi lầm nghiêm trọng. Thứ
nhất là họ đã không bắt mạch được nguyện vọng của đại đa số người dân.
Theo tôi, một đảng phái chính trị mà không bắt mạch được nguyện vọng
của người dân thì... không hiểu họ tồn tại để làm gì nữa. Và thứ nhì,
một khi nguyện vọng đã rõ ràng như ban ngày thì lại đi chống đối nguyện
vọng đó bằng đủ mọi cách.
Qua
sự chối bỏ này, các đảng phái và một số thế lực chính trị đã chứng tỏ
tính chất xa rời quần chúng của họ. Nhiều lần nghị viên Madison Nguyễn
và các giới chức đảng VT đã tỏ ý coi thường những người ủng hộ Little
Saigon là thành phần hỗn tạp, không có hậu thuẫn rộng rãi của quần
chúng và không có cơ cấu lãnh đạo. Thế nhưng khi những người này biểu
tình thì họ quy tụ được cả chục ngàn người, mỗi lần có những buổi họp
quan trọng thì họ huy động cả trăm, cả ngàn người đến dự; chưa kể những
cuộc biểu tình đều đặn vào mỗi tuần mà bất cứ một tổ chức nào cũng sẽ
gặp khó khăn nếu không phải là một tổ chức được quần chúng hỗ trợ. Do
đó nếu gọi cho chính xác thì phải nói là Phong trào Cử tri SJ Đòi Dân
chủ cùng với Cộng đồng Việt Nam Bắc Cali là những tập hợp xuất phát từ
quần chúng thể hiện một tinh thần dân chủ và một tinh thần trách nhiệm
khá tích cực. Ồn ào thì họ có ồn thật, nhưng đó đâu phải là cái tội?
Còn bảo rằng họ chia rẽ thì không đúng chút nào: không lẽ quan điểm của
đại đa số lại là một quan điểm chia rẽ? Phải gọi đó là quan điểm kết
hợp thì mới đúng, và lẽ ra VT đã phải đứng dưới quan điểm này.
Để
đối đáp lại, các đảng phái (6 đảng!), nghị viên Madison và Việt Tân mỗi
lần chỉ huy động được một vài chục người. Vì xa rời quần chúng cho nên
các đảng này hình như chẳng đại diện được cho ai ngoại trừ đảng viên
của họ. Sở dĩ họ không ồn ào là vì họ không có khả năng ồn ào mà thôi.
Nhóm Chúng Tôi Lên Tiếng tố cáo những ủng hộ viên Little Saigon là nói
láo, nhưng khi ông Lê Văn Hướng đưa lên HĐTP một danh sách 92 chủ nhân
của ông thì lòi ra là một danh sách... giả mạo! Qua những diễn biến vừa
rồi, thiết tưởng một người có suy nghĩ thấy rõ được sự hậu thuẫn của đa
số quần chúng nằm ở đâu, và sự lãnh đạo quần chúng nằm ở đâu.
Riêng
đối với tôi thì dù sao đi nữa, nỗi thắc mắc của tôi vẫn chưa khuây
khỏa. Câu hỏi của tôi: tại sao đảng VT lại chống đối tên gọi Little
Saigon kịch liệt như thế, vẫn chưa có đáp số! Tại sao VT lại dồn quá
nhiều nỗ lực, nhiều phương tiện vả ngay cả uy tín của mình vào việc đặt
tên cho một khu thương mại, vẫn tiếp tục là một điều bí hiểm đối với
tôi. Little Saigon hay Saigon Business District hay Vietnamtown có tầm
quan trọng chủ yếu thế nào đối với VT mà VT phải đánh lá bài xả láng
như thế, tôi vẫn chưa tìm ra...
Nhìn
lại ba khâu hoạt động của VT là “Đồi đầu bất bạo động để tháo gỡ độc
tài - Xây dựng xã hội dân sự để đặt nền dân chủ - Vận động toàn dân để
canh tân đất nước”, người ta không khỏi thắc mắc là chủ trương “đả phá
tên gọi Little Saigon” nằm trong khâu nào?
Châu Lan Nguyễn Thị Linh.
03/15/2008.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét