Xin bạn trước hết hãy suy nghĩ bằng đầu óc tỉnh táo của
chính mình.
Tại sao chính quyền độc đảng trong nước phải chờ đến năm nay
2009, - hơn 34 năm sau khi chiến tranh chấm dứt, để triệu tập một cuộc họp đông
đảo bà con hải ngoại về thủ đô Hànội dự cuộc họp này? Ngay từ sau 30-4-1975 đã
có ý kiến có cuộc họp rộng rãi giữa đại diện nhân dân cả nước ở miền Bắc và miền
Nam, giữa người Việt trong và ngoài nước, để bàn chuyện thống nhất dân tộc cả về
địa lý, chính trị và tình cảm, hoà giải hoà hợp dân tộc thật sự, nhưng ý kiến
xây dựng này đã bị bỏ qua. Thay vào đó là chính sách trừng phạt, tù đày, kỳ thị,
phân biệt đối xử... Với những hậu quả, tổn thất kinh hoàng cho cả người bỏ nước
- thuyền nhân và cho bà con trong nước. Lãng phí hơn 34 năm thời gian của toàn
dân tộc, vì đâu? Ai gây nên nông nỗi này? Để đến nay vẫn còn chưa hòa hợp thật
sự.
Chính quyền trong nước triệu tập, mời bà con hải ngoại về họp
có quan điểm thật sự bình đẳng với họ hay không? Hiến pháp hiện hành ghi rõ mọi công dân bình đẳng
trước pháp luật. Hay là vẫn giữ thái độ
và tâm lý kẻ cả, người thắng trận, ban ơn, vẫn theo thói trịch thượng, giảng dạy,
huấn thị, rồi phân phát lời khen, ban phát bổng lộc, bằng khen, huân chương,
chiêu đãi thịnh sọan, thoả mãn những ước muốn thấp hèn của con người.
Trên quan điểm bình đẳng ngay thật, nhà cầm quyền có sẵn
sàng tiếp nhận chân thành những ý kiến, nhận xét, kiến nghị xây dựng của bà con
ta, có trả lời ngay thật mọi câu hỏi, chất vấn, vướng mắc của mọi người hay
không. Thế mới là tình anh chị em ruột
thịt, nghĩa đồng bào gắn bó với nhau, tôn trọng, bình đẳng với nhau, thương yêu
xây dựng cho nhau. Hay là lại che dấu,
tránh né, nguỵ biện, đạo đức giả theo kiểu mờ ám, đẹp đẽ phô ra, xấu xa đậy lại.
Họ có đủ lương thiện và trung thực để trả lời minh bạch về
các vụ án Tổng cục II, Sáu Sứ, Năm Châu, về vụ án "Xét lại chống đảng",
vụ tướng Chu Văn Tấn người dân tộc Tày bị đày đọa đến chết, hay rất gần đây là
vụ trừng phạt những thanh niên yêu nước biểu tình hòa bình trước sứ quán và
lãnh sự quán Trung quốc với biểu ngữ "Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt
nam", vụ bức tử Viện IDS bằng quyết định 97, cấm phản biện công khai, hay
vụ đình chỉ mạng "Tia Sáng" của bộ Khoa học và công nghệ, vụ một mực
khai thác Bôxít ở Tây nguyên bất chấp can ngăn của các nhà khoa học am hiểu, và
quan trọng nhất là vấn đề bảo vệ từng tấc đất của Tổ tiên để lại và bảo vệ ngư
dân trên lãnh hải quốc gia.
Chỉ có giải đáp những băn khoăn vướng mắc trên đây một cách
rõ ràng minh bạch, nhà cầm quyền mới khôi phục được niềm tin và những kêu gọi
bà con hải ngoại góp công sức và chất xám xây dựng Tổ quốc mới được đáp ứng đầy
đủ.
Xin các bạn chớ lầm lẫn ở một số điểm quan trọng dưới đây:
1-/ Phải chăng đảng cộng sản hiện nay không còn như trước
kia nữa; đảng này không còn chất cộng sản, đã mang chất tư bản nói chung rồi,
nên chống cộng là chuyện không còn cần thiết và thích hợp. Do đó thành tích xây
dựng đất nước hiện tại là rất lớn, là đúng hướng, cần ủng hộ.
Sai! Không đúng sự thật ! Đảng CS có điều chỉnh chính sách
kinh tế, có cho tư nhân kinh doanh, có khuyến khích làm giàu, dân có nhiều quyền
tự do gần như dân các quốc gia láng giềng như mở công ty, buôn bán, đi lại, xuất
nhập, du lịch, du học... nhưng đó chỉ là những thay đổi bộ phận. Cái cốt lõi cộng
sản còn nguyên vẹn, đó là chế độ độc quyền chính trị, duy nhất một đảng, một
mình một chiếu, nắm trọn cả 3 quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp, nắm trọn
các lực lượng chuyên chính là quân đội, công an, cảnh sát, nhà tù, toà án ...
Biểu hiện tập trung của chế độ quyền lực độc đoán vô tận ấy là bộ chính trị đảng
CS 14 người không do dân bầu, nắm trọn quyền sinh, quyền sát của cả dân tộc, của
mỗi công dân.
Hai khái niệm dân chủ và bình đẳng là 2 khái niệm giả dối nhất,
mỉa mai nhất dưới chính quyền cộng sản. Độc đóan và đàn áp tuỳ tiện, coi dân chủ
bình đẳng là thù địch, là nguy cơ, chính là đặc trưng cơ bản bất biến của chế độ
cộng sản, từ khi đảng CS nắm chính quyền cho đến nay.
2./ Phải chăng kinh tế và đời sống nhân dân ta đang phát triển
tốt đẹp? Về kinh tế, tuy chính quyền cộng sản đề ra nhiều thành phần kinh tế:
quốc doanh, tập thể, tư nhân, bình đẳng (!) với nhau, nhưng trên thực tế kinh tế
quốc doanh vẫn nắm quyền chủ đạo, bao trùm, mặc dù phần lớn đều có vốn cực lớn,
thua lỗ nặng, nợ lớn không trả nổi, trở thành một gánh nặng, một u bướu kinh
niên cho nền kinh tế - tài chính quốc gia. Đến nay sau khi những tập đoàn quốc doanh đã tỏ
ra yếu kém, không sinh lợi, họ lại đang lập ra những tập đoàn kinh tế tài chính
khổng lồ để độc chiếm thị trường-hàng hóa-kinh doanh-xuất nhập-dịch vụ-tài
chính-tiền tệ-chứng khoán. Do đó phát triển kinh tế và đời sống nhân dân còn rất
xa dưới tiềm năng của đất nước. Không thể nào "ra khơi" hay "bay
cao" khi kinh tế bị gò bó, ngân sách bị xà xẻo lớn, công nghệ chậm tiến,
giáo dục trì trệ như hiên nay.
Không phải ngẫu nhiên mà mấy năm gần đây đoàn chuyên gia của
Đại học Harvard cố vấn cho thủ tướng Hànội đã nói thẳng ra rằng đã đến lúc (tuy
là quá muộn !) cần đổi mới đồng bộ, cả hệ thống chính trị, đổi mới cả nền tảng
của một chế độ đã lỗi thời. Chỉ cần 2 điều quá đơn giản mà then chốt là:
- cho tư nhân làm kinh tế tự do, không hạn chế, cho tư nhân
lập cả những công ty, tập đoàn lớn theo đúng pháp luật; giải thể các tập đoàn
quốc doanh quan liêu, nặng nề, cổ lỗ, ăn bám, chuyên trốn thuế, nợ thuế, tham
nhũng, lạc hậu;
- cho công dân được có lá phiếu tự do chọn người thay mặt
mình để cầm quyền từ cơ sở đến trung ương, trên nền tảng tự do lập hội và tự do
tranh cử.
Hiến pháp hiện hành hoàn toàn cho phép 2 điều trên đây. Chính đảng CS đã khôn ngoan, phải nói là ngoan
cố hạn chế các quyền ấy bằng những luật lệ vi hiến.
Tại sao 2 điều đơn giản trên đây, Thái lan đã có, Nam Dương
cũng có sau nền độc tài Suharto, Philipin có được sau nền độc tài Marcos, Nam
Hàn cũng dành được sau nền độc tài Pắc Chung Hy, Đài loan cũng xây dựng nền dân
chủ đa đảng trong ổ định sau nền độc đoán Tưởng Giới Thạch ... mà ta thì lại thế
này !!!
Xin ghi nhớ những thống kê quốc tế của Liên Hợp Quốc: Thu nhập bình quân vào loại nghèo nhất châu Á
và thế giới (760 đôla/năm); quyền tự do dân chủ của người dân, đứng thứ 167
trên 176 nước; quyền tự do báo chí và tự do internet: thuộc loại 10 nước cuối
cùng. Bộ chính trị có bao giờ nhận ra vì sao một dân tộc bất khuất, tinh anh, từng
tự nhận là tiền phong, lại hoá ra lạc hậu, đang ở vị trí đèn đỏ của châu Á và thế
giới. Người Việt nam yêu nước nào lại
không tủi hổ về hiện tình đất nước, chênh lêch giàu - nghèo mở rộng, tham nhũng
hoành hành, báo chí bị chăn dắt và bịt miệng, trí thức chân chính bị đàn áp vu
cáo để vô hiệu hoá.
Mong các bạn đã về dự họp hay từng phân vân có nên về nước dự
hay không, cũng như các bạn đang theo dõi cuộc họp "lớn" này hãy tiếp
nhận vài ý kiến thô thiển nhưng chân thực và ngay thẳng của tôi, một người từng
ở trong đảng CS hơn 40 năm trời, nhưng đã vỡ mộng, trở thành nhà báo tự do không
một tham vọng chính trị, sống trên đất Pháp, để có thể cất tiếng nói ngay thật
của mình, hầu chuyện bà con ruột thịt trong và ngoài nước, từ đó mong có ích
đôi chút cho quê hương, Tổ quốc và nhân dân ta.
Xin đa tạ.
Bùi Tín
Paris 20-11-2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét