Bauxite Việt Nam

Vietland

Đài Á Châu Tự Do

18 tháng 11 2009

Những Bí Ẩn Ðàng Sau Các Cuộc Biểu Tình Chống Trung Cộng


Trong những ngày cuối năm 2007, CSVN đã tổ chức những cuộc biểu tình chống TC trong vụ "Hoàng Sa - Trường Sa" khơi dậy lòng yêu nước của người dân trong nước và cộng đồng người Việt Quốc Gia Hải Ngoại, với số cán bộ nằm vùng của chúng như băng đảng Việt Tân, v.v.. và các chánh khách hoạt đầu muốn có "tăm tiếng" tuyên bố vun vít chống Trung Cộng nhưng không chống bọn bán nước CSVN. Tuy nhiên cũng có một số đông Cộng Đồng đã sáng suốt nhận thấy sự việc đó, nên đã biểu tình lên án CSVN bán nước.
Tổ Quốc chúng ta có lâm nguy không? Thực tế mà nói Tổ Quốc chúng ta đã lâm nguy từ lâu rồi, khi Đảng CSVN với Hồ Chí Minh đã can tâm làm "khuyển mã" cho Trung Cộng với chánh sách để "Hoa Quân nhập Việt" (cho Quân Đội Trung Hoa vào VN để đánh Pháp) hầu cướp chính quyền Quốc Gia. Lịch sử của VN trong thế kỷ 20 đã cho thấy thủ doạn của Đảng CSVN đối với người Việt Quốc Gia. Đối với chúng, kẻ thù chính là bọn "tiểu tư sản" chứ không phải là Pháp, Mỹ, hay Trung Cộng chi cả như chúng đã và đang rêu rao. Những sự kiện lịch sử sau dây cho ta thấy rõ điều đó:
- Ngày 6.3.1946 Đảng CSVN ký hiệp ước sơ bộ cho Pháp trở lại VN để thừa dịp loại các Chính Đảng Quốc Gia.
- Vào năm 1979, sở dĩ, Trung Cộng đánh CSVN vì CSVN theo lời quan thầy khác là Liên Xô, kể thù của Trung Cộng.
- Ngày 19.4.1958 khi TC lên tiếng về chủ quyền của mình trên các đảo Trường Sa và Hoàng Sa thì tên bán nước Phạm văn Đồng, thừa lệnh Hồ Chí Minh, đã khấu đầu công nhận sự việc nầy ngay. Chúng yêu nước ở chổ nào?
Hiện nay, CSVN đang tranh chấp nội bộ, cũng như chúng đang gặp phải nhiều khó khăn trong vấn đề kinh tế, xã hội. Phe bị thanh trừng cố giựt dây và tổ chức sự chống đối bằng cách lợi dụng đàn em của chúng phá phe đang cầm quyền nhưng thật khó mà đạt được kết quả mong muốn.
Trong bài viết dưới đây, Ông Phùng Ngọc Sa, một người có nhiều kinh nghiệm hoạt động chánh trị, và một chuyên viên về Băng Đảng Việt Tân, đã giải thích một cách tường tận những khúc mắc và bí ẩn của những cuộc biểu tình chống TC được chỉ đạo bởi một nhóm người bị thanh trừng trong Đảng CSVN bán nước!
I - Một số vấn nạn trong nước hiện nay:
A-) Lạm phát gia tăng vì nạn nhập lậu và lưu hành bạc giả.
Nhân một buổi họp Hội Đồng Nội Các trong năm 2007, ông Võ Hồng Phúc, Bộ trưởng Bô Kế hoạch và Đầu tư đã báo cáo cho toàn thể quan chức chính phủ biết, năm 2007, kinh tế Việt Nam dự kiến sẽ tăng trưởng tới mức 8.44%. Nhưng trong các buổi sinh hoạt chính phủ khác, thì chính ông Phúc lại nói thêm; tuy kinh tế được tiên đoán có chiều hướng tăng, nhưng dự báo mức độ lạm phát ngược lại cũng sẽ tăng vọt, và gần đến những ngày tháng cuối năm, thì tỷ lệ lạm phát đã tăng đến mức báo động, tăng kỷ lục đến 12.63%.
Do đó, vật giá các mặt hàng vì thế mỗi ngày một tiếp tục leo thang và tăng vọt gấp bội so với trước đây, đặc biệt thực phẩm và xăng dầu là hai mặt hàng đã vùn vụt tăng giá, kéo theo các sản phẩm khác cùng tăng, khiến cho giới tiêu thụ, đặc biệt giới lao động nghèo thấy chới với. Cụ thể lấy một thí dụ điển hình: chỉ một ngày trước, muốn mua một bó rau muống, loại rau dân dã dành cho tầng lớp lao động có lợi thức thấp; ngày thường chỉ cần 2.500 đồng bạc là có thể mua được một bó, nấu món canh cho một gia đình bình dân 4 người để dễ đưa cơm qua bữa.
Nhưng vì ảnh hưởng thời giá tăng vọt quá nhanh, nên chỉ vài ngày sau, người tiêu thụ phải chi đến 7.500 đồng bạc mới mua được một bó rau muống cỡ trên. Riêng về các mặt hàng xăng dầu, đặc biệt là dầu căn (diesel), do nhà nước đánh thuế quá cao trên trên mặt hàng này, nên nó đã tác động rất mạnh trên ghe thuyền. Lý do đó các loại cá tôm đã tăng giá một cực kỳ nhanh chóng, làm cho giới lao động đã khó lại càng khổ thêm.
Cũng xin lưu ý độc giả. Trong những năm 1996-1997, khi vụ khủng hoảng kinh tế nổ ra tại các nước Đông Nam Á, thì mức độ lạm phát kinh tế ở đó tăng tới 9.34%, mức độ lạm phát tại Việt Nam vẫn giữ chừng, và chỉ có tăng 4.5% .Nhưng đến nay, năm 2007, mặc dầu kim ngạch xuất khẩu được báo cáo là đã tăng tới 48.3 tỉ US đô la; và số tiền ngoại quốc trực tiếp đầu tư vào nội địa tăng tới 70% so với năm 2006, tức là tăng 20.3 tỉ US đô la, thế mà nạn lạm phát lại tăng tới mức báo động 12,63%. Đúng là chế độ cộng sản.
Trong lúc lạm phát tiếp tục gia tăng, giá cả trên toàn quốc đã tăng vọt một cách đáng ngại, thế mà nhà cầm quyền vẫn không tìm ra nổi biện pháp nào khả dĩ kìm hảm được vấn nạn nói trên; mặc dầu ai cũng biết nguyên nhân lạm phát là do Nạn Buôn Lậu Bạc Giả Từ Trung Quốc Tràn qua. Nạn bạc giả mỗi ngày một tăng và vô phương cứu chữa. Nguyên nhân, vì đã có bọn cầm quyền địa phương do lợi nhuận quá nhiều, nên đã tranh nhau nhảy vào vụ làm ăn phi pháp này. Nói chung, thị trường nội địa Việt Nam là một nơi xài bạc giả của TC một cách công khai.
B-) Vấn nạn «Dân Oan» và «khiếu Kiện» nổ ra để đòi lại đất đai bị tước đoạt.
Trong lúc những khó khăn nhức nhối đó chưa được giải quyết, thì một vấn nạn khác lại nổ ra. Đó là vấn đề «khiếu kiện» hay còn gọi là «dân oan» xảy ở khắp nơi. Dân khiếu kiện đồng loạt nổi lên đấu tranh chống lại nhà cầm quyền, mục đích là đòi lại vườn đất, ruộng đồng đã bị trưng thu, tước đoạt một cách phi pháp mà không được đền bù.
Tất cả nạn nhân gọi là «dân oan» kẻ trước người sau công khai đấu tranh chống lại nhà cầm quyền địa phương, thậm chí họ bất chấp lực lượng an ninh trấn áp, kéo nhau về trung ương phản kháng, đòi lại của cải ruộng vườn đã mất. Tuy nhiên, cho tới nay, hồ sơ «khiếu kiện» mỗi ngày một nhiều, số người đua nhau đi biểu tình đòi lại đất càng ngày càng đông. Nhưng nhà cầm quyền vẫn không tìm ra được một phương cách nào thỏa đáng vì lý do, ruộng vườn, đất đai nói chung là «mặt bằng» từng bị tước đoạt mà không được trả tiền, trước sau đã bị tẩu tán, hay sát nhập vào trong các «kế hoạch» của bọn cầm quyền, một là bọn tư bản đỏ, hai là nhưng quan chức cộng sản. Chúng, là bọn cầm quyền trong tập đoàn tư bản đỏ đã có hợp đồng với bọn Trung Cộng, vì thế không còn đất để trả lại cho dân oan.
Hiện tượng « giá nhà cửa» ở VN tăng khủng khiếp do cán bộ «rửa tiền tham nhũng» vì nay mai, khi đã vào WTO rồi, các công ty nhà nước cũng như các ngân hàng không còn được « bao cấp» nữa, sẽ thi đua sập tiệm, ngoại tệ không còn, tiền «già Hồ» còn thua mãnh giấy chùi đít nên phải tiêu cho hết. Chắc chắn là sẽ có «đổi tiền lần nữa» nếu muốn có một nền kinh tế lành mạnh.
Xin lưu ý: Ở Việt Nam, cán bộ TC dù núp dưới danh nghĩa thường dân hay quan chức Tàu, đều hưởng được nhiều quyền ưu tiên, họ hoàn toàn được tự do đi lại trên khắp lãnh thổ Việt Nam mà chẳng cần một mảnh giấy thông hành, hay passeport gì cả.
Dưới hình thức tư doanh, hay hợp doanh, người Tàu chúng có quyền kết hợp với bọn cầm quyền thống trị địa phương (qua hối lộ) sẵn sàng tung tiền (tiền giả) ra thật nhiều để trưng mua đất đai, lấn sâu vào nội địa phía Bắc, sau khi hai nước Việt-Trung đã chính thức đóng cột mốc, mà vốn dĩ đã bị mất mát quá nhiều.
Đó là chưa kể đến việc Ngân Hàng Thương Mại Saigon Thương Tín (Sacombank) đầu tháng 8.2007 đã khai trương tại Saigon một chi nhánh đặc biệt dành cho «Người Việt gốc Hoa». Được biết có 3 chi nhánh khác của Sacombank đã hoạt động tại Nanning (Trung Cộng), Hà Nội, và Gia Lai. Theo dự trù của Sacombank, từ đây đến năm 2010, sẽ có 350 chi nhánh đặc biệt cho «người việt gốc Hoa» trên toàn lãnh thổ VN. Như vậy mọi dịch vụ tài chánh, kinh tế của người Hoa sẽ không còn bị giới hạn. Ai có quyền kiểm soát các vụ chuyển ngân lậu đây?
Ngoài ra phải kể tới đồng bằng sông Cửu Long; nơi được biết có chứa đựng một trữ lương dầu khí rất lớn, thì lập tức các công ty lớn nhỏ của bọn Tàu đỏ hối hả liên doanh với bọn tư bản cộng sản địa phương trưng thu mua đất dành sẵn cho cơ sở và kế hoạch «lấn chiếm» về sau.
Việc nhà cầm quyền cộng sản hiện đang đua nhau từng bước tìm cách tước đoạt tài sản của các tôn giáo để làm của riêng lại càng gây căm phẩm thêm cho tín đồ các tôn giáo.
C-) Nạn lãnh thổ và lãnh hải bị «gậm» dần
Bên cạnh những khó khăn sẵn có, và cụ thể kể trên, nhà cầm quyền thống trị Hà Nội còn bị muôn ngàn tiếng kêu than và nguyền rủa của mọi tầng lớp nhân dân; đặc biệt là giới ngư dân đánh bắt hải sản; họ vừa bị đe dọa vừa bị hạn chế hành nghề. Cứ vài tháng lại có tang tóc do nạn tàu chiến của hải quân Trung Cộng dùng hỏa lực tấn công, giết chết ngư phủ, đánh đắm vô số ghe thuyền đánh cá một cách bất ngờ, ngoài ra còn bắt đi một số ngư phủ khác mà không cần cảnh báo. Ý đồ của Trung Cộng là triệt để cấm không cho một ai lảng vảng vùng biển mà mấy tay đầu sỏ Hà Nội trước sau đã dâng cho chúng.
Ai cũng rõ biết là nhà cầm quyền Hà Nội, một mặt vì quá lệ thuộc và sợ Trung Cộng, mặt khác, do giữ thể diện cho chế độ nên đã cam tâm giấu nhẹm về việc một số lãnh hải đã bị rơi vào tay Trung Cộng, mà không dám chính thức và công khai thông báo cho dân chúng biết, nên mới xảy ra trường hợp ngư dân Việt Nam do không được hướng dẫn , vì thế đã đi lạc vào khu vực mà bọn Trung Cộng tự cho là lãnh hải của chúng để đánh cá nên mơi bị tàn sát một cách dã man.
Nội trong tháng 10 năm 2007, chỉ chưa đầy một tháng mà hải quân Trung Cộng đã liên tiếp 3 lần bắn giết và phá hủy vô số thuyền tàu đánh cá của Việt Nam một cách vô tội vạ mà đương quyền Hà Nội không có một lời giải thích với dân chúng hay lên tiếng phản đối lại nhà cầm quyền TC. Hiện nay, Bắc Kinh đang tiếp tục khống chế vùng biển còn lại của quần đảo Trường Sa, thậm chí đến tận phía cực Nam gần đảo Côn Sơn, bọn chúng liên tục quấy nhiễu đến độ mà các công ty dầu khí ngoại quốc mặc dầu có hợp đồng tìm kiếm dầu khí, nhưng phải đành hủy bỏ ngừng khai thác.
Chúng ta thử cùng nhau xét lại, từ ngày tập đoàn CSVN trực tiếp quản lý đất nước, bọn ác ôn nầy đã cắt đất, dâng biểân cho kẻ thù phương Bắc là bao nhiêu:
1 - Ngày 14-9-1958, nghĩa là sau 10 ngày Trung Cộng (TC) lên tiếng xác định (TC lên tiếng ngày 4-9-1958), bề rộng lãnh hải của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc kéo dài ra tới 12 hải lý, thì Hồ Chí Minh đã vội vàng ra lệnh cho tên Thủ tướng Phạm Văn Đồng gởi công hàm cắt đất, dâng biển trong đó có hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa cho Thủ tướng Trung Cộng Chu Ân Lai. Tuy đất nước lúc đó tạm thời bị chia đôi; song hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa nói trên lại hoàn toàn nằm trong phần lãnh thổ thuộc kiểm soát của Miền Nam, tức thuộc Việt Nam Cộng Hòa.
Nhưng nhà cầm quyền Hà Nội cứ ký bừa cho Trung Cộng. Và TC, nước đồng Chủ tịch Hội nghị Genève tuy biết rõ, hai quần đảo đó là tài sản của miền Nam nhưng vẫn nhận ẩu, lấy làm của mình.
2 - Ngày 30-12-1999 Cộng sản Việt Nam bí mật ký Hiệp định trên bộ, hiến cho Trung Cộng một khoản đất theo chiều dài biên giới là 700 cây số vuông (700km2). Ngoài ra, sau trận chiến biên giới Việt-Trung lần thứ II, từ năm1988 đến năm1992, trong trận đánh núi Lão Sơn, CSVN vì thua trận nên đã bị Trung Cộng chiếm giữ 6 điểm cao, điểm chiến thuật này nó nằm lọt vào trong nội địa Việt Nam và hiện còn do TC chiếm giữ. Và cho đến nay ngoài việc phải nhường cho Trung Cộng 700 km2 vùng biên giới trong đó có Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, Việt Nam còn bị TC chiếm mất điểm «chiến thuật Lão Sơn».
3 - Ngày 25-12-2000, CSVN lại bí mật ký hiệp ước phân định Vịnh Bắc Bộ, nhường hơn một phần nửa (1/2) vùng biển thuộc Vịnh cho Trung Cộng. Trong Hiệp định nầy, đương quyền CSVN lại chủ trương giấu nhẹm không cho dân chúng biết một số lãnh hải bị cướp, trừ một vài viên chức cao cấp cộng sản được biết mà thôi; tỉ dụ «Khu Hand-Off Area».
Trong quyển Bạch Thư của chính phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (CS Bắc Việt) tố cáo TC bằng tiếng Pháp tựa đề là: «La Vérité: Sur Les Relations Vietnamo-Chinoises Durant Les Trente Dernières Années» ấn hành và phổ biến vào năm 1979 và được thu hồi ngay khi Bắc Kinh chấp nhận lời cầu khẩn của Hà Nội xin nối lại bang giao với điều kiện tiên quyết của TC là phải loại ngay Nguyễn Cơ Thạch, Ủy Viên Bộ Chính Trị, Bộ Trưởng Ngoại Giao ra khỏi hệ thống quyền lực, thì Hà Nội vội phải thu hồi lại quyển Bạch Thư.
Quyển Bạch Thư đó viết rõ: «Kể từ ngày 18-1-1974, Bắc Kinh đã ngang ngược cưỡng chiếm một vùng biển trong Vịnh Bắc Bộ rộng tới 20.000km2 và họ đặt tên là Tây Thủ (West Hand) rồi khoanh vùng trên hải đồ là «Khu Hanf-Off Area»; tuyệt đối cấm không một ai được bén mảng vào khu vực nầy, ngoài trừ tàu nghiên cứu kiếm tìm dầu khí của hãng Mobil Oil. Xin nhơ,ù trong hiệp ước phân định Vịnh Bắc Bộ, mặc dầu phần biển Việt Nam đã bị mất quá nhiều, nhưng đảo Bạch Long Vỹ vẫn còn thuộc của ta; thế mà TC vẫn ngang nhiên tiếp tục chiếm giữ Khu Tây Thủ, tức khu vực phía Tây đảo Bạch Long Vỹ, phần biển của Việt Nam. Lý do: Đây là một vùng biển sâu, ở của sông Hồng thuộc vùng Thủy Tra Thạch, nơi có nhiều túi dầu khí mà trữ lượng ước tính rất cao hiện có nhiều công ty dầu khí Mỹ đang khai thác tại đó.
II - Cung cách giải quyết tình thế của bọn cầm quyền CSVN.
Do thiếu tài lãnh đạo và quản lý, đảng CSVN từng bước đã đưa dân tộc tới bờ vực thẳm; chúng đua nhau làm cho đất nước mỗi ngày một «tụt hậu», bị thất bại trên mọi lãnh vực, đến độ mà ông Lý Quang Diệu, cựu Thử tướng Singapor, người từng được mời làm cố vấn cho chế độ CSVN phải bộc trực nói thẳng: «Với cái đà nầy thì phải hơn mấy mươi năm nữa Việt Nam mới bắt kịp đà phát triển của Malaysia».
Trước các vấn nạn chồng chất; đất nước càng ngày càng gặp nhiều khó khăn, nếu quả thật đảng CSVN là một chính quyền vì dân, do dân, và vì hạnh phúc của mọi tầng lớp nhân dân, thì họ phải tích cực vận động toàn dân, lập thành một khối đoàn kết để có sức mạnh đấu tranh, chống lại kẻ thù Trung Cộng (TC) đang hãm hại đất nước, như nhà cách mạng Lý Đông A từng nói: «Tối hậu địch nhân của Việt Nam là kẻ thù phương Bắc», tức Trung Cộng. Trái lại, CSVN vẫn tiếp tục đường lối độc tài toàn trị, đua nhau vơ vét, bóc lột và đàn áp người dân để tha hồ tước đoạt, biến tài sản của quần chúng thành của mình, và tập đoàn tư bản đỏ.
Nhà cầm quyền CSVN tuy đã biết rõ; từ việc mức độ lạm phát tăng vọt hiện nay là do nạn bạc gia hoành hoành; cho đến việc «lấn» và «gậm» dần lãnh thổ nước ta khiến ngư dân vô tội Việt Nam phải bị giết một cách thê thảm; trước sau đều do bàn tay người Tàu gây ra.
Thế mà họ không có một thái độ dứt khoát, không tìm ra được một biện pháp, một hành động hay một hậu thuẫn quốc tế nào khả dĩ hóa giải được âm mưu thâm độc của Bắc Kinh. Trái lại họ chỉ biết dối trá, lừa gạt, thậm chí không dám trực tiếp ra mặt phản kháng nhà cầm quyền TC, hoặc có thì chỉ làm chiếu lệ; tệ nhất, chúng lợi dụng lòng yêu nước của tầng lớp trẻ, xúi sinh viên-học sinh xuống đường biểu tình chống TC.
Họ đâu có ngờ, sau bao nhiêu năm lớp này bị đảng cộng sản cấm không được yêu nước; giờ đây gặp cơ hội, tầng lớp nầy đã thật sự đứng dậy, cương quyếr tiến lên tìm đường cứu nước, ra mặt chống TC, thì lại bọn thống trị lại hoảng sợ ra tay đàn áp cấm không cho biểu tình chống TC. Ngoài ra, ở hải ngoại, chúng còn tung tiền thuê một đám tay sai và bọn nằm vùng mang đồng phục cờ đỏ sao vàng kéo nhau tới các cơ sở ngoại giao Trung Quốc để biểu tình phản kháng thay cho chúng. Vì thế, các nhà đấu tranh chân chính trong nước khi thấy hiện tượng được nầy liền chế diễu, nhại giọng bắt chước bọn Hà Nội kêu van năn nỉ với Bắc Kinh nói rằng: «Xin các Ngài (TC) giảm bớt đòi hỏi và nới tay cho, chúng con cũng muốn chiều chuộng và làm vừa lòng các Ngài lắm. Nhưng bọn phản động hải ngoại chính nó quậy phá, không tiến hành đúng 100% như ý các ngài muốn. Mong các ngài từ từ cho...»
Cũng xin lưu ý, khi CSVN cùng lũ tay sai chủ trương mang cờ đỏ sao vàng đi biểu tình ở hải ngoại, tức chúng đã có chủ trương một âm mưu vô cùng thâm độc:
Thứ nhất: Gây ra một tiền lệ, nếu đã một lần biểu tình đã có cờ đỏ sao vàng xuất hiện, mà không ai phản đối và dẹp bỏ nó được, thì lần sau chúng sẽ tiếp tục tái diễn dễ dàng.
Thứ hai: Trong các cuộc biểu tình do người Việt Quốc Gia tổ chức trong tương lai để chống lại bọn cầm quyền CSVN. Bọn nằm vùng và bọn tay sai sẽ trang bị tối đa loại cờ máu đó, để chống lại Là Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ; nếu sự kiện này xảy ra, ắt sẽ có cuộc xung đột.
Trước mắt, cảnh sát và nhân viên cộng lực địa phương vì lý do «An Ninh Trật Tự» họ buộc phải dẹp biểu tình. Đây là điều mà bọn cầm quyền Hà Nội muốn, chúng sẽ thở phào, vì từ đây đi Mỹ hay ngoai quốc sẽ không gặp khó khăn và chống đối của những người Tị Nạn Cộng Sản Việt Nam nữa. Lý do đó, những ai đó chủ trương biểu tình có cờ máu, chính là bọn ăn «phân» của CS Việt Nam; đó là những tên Việt gian tay sai của cộng sản.
Như đã trình bày ở trên, trước các vấn nạn chồng chất, đáng lẽ nhà cầm quyền CSVN phải nới tay, buông tha để người dân được hưởng quyền làm người; quyền Tụ Do & Dân Chủ như Hiến Chương của LHQ đã định, mà bọn chúng đã ký chấp nhận. Đàng này, đảng cộng sản vẫn tiếp tục áp dụng mưu mô, lừa dối, đánh lận con đen, «la hoảng» là bị nạn ngoại xâm để tìm cách xả «súp páp», tức làm hạ cơn uất hận của người dân trong nước, mặt khác tiếp tục chơi trò lá mặt lá trái:
1-) Bên trong, thì thẳng tay trấn áp, thanh trừng nội bộ đối với ai có lòng yêu nước, công khai ra mặt chống lại bá quyền nước lớn của Bắc Kinh. Vụ thanh trừng nội bộ trước Tết Dương Lịch vừa qua, trong đó có 10 tướng lãnh thuộc ngành An Ninh bị cưỡng bách hồi hưu vì chống đối TC; và vào thượng tuần tháng 1-2008, lại có thêm 43 tướng lãnh của Quân Đội Nhân Dân bị cách chức, thanh trừng cũng vì thái độ của các người nầy chống lại sự hèn nhát của bọn lãnh đạo Hà Nội, và đầu óc xâm lược của kẻ thù Phương Bắc.
2 -) Bên ngoài, lại dùng chính sách ngoại giao bịp bợm đểu cáng, trước là để «đánh bóng» cá nhân, đề cao người lãnh đạo, sau là để dối gạt người khác. Một vài tỷ dụ điển hình:
a-) Hạ tuần tháng 1-2007, Thủ tướng VC Nguyễn Tấn Dũng đến Tòa thánh Vatican xin triều kiến Đức Giáo Hoàng Benedictine thứ XVI; người ta có cảm nghĩ, chắc từ nay việc bang giao giữa Vatican-VN ắt sẽ nồng ấm hơn. Không ngờ, vừa rời Vatican mấy ngày, thì đêm 29-1-2007, y đã ra lệnh cho bọn cầm quyền địa phương phá hủy bức tượng Pieta, tức tượng Đức Mẹ Sầu Bi đặt tại giáo xứ Đồng Đinh để dằn mặt Giáo hội Công Giáo, và vừa răn đe giáo dân địa phận Phát Diệm.
b-) Vào ngày đầu tháng tháng Giêng, năm 2008, tên Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, y cùng Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đến thăm Tòa Khâm Sứ cũ từng bị nhà cầm quyền Hà Nội tịch thu từ năm 1959, khi Đức Khâm Mạng Tom Dooley vì bệnh nặng phải rời nhiệm sở. Giáo dân địa phận Hà Nội vui mừng hy vọng là trước sau, nhà cầm quyền Hà Nội cũng sẽ trả lui Tòa Khâm sứ cho Giáo phận. Không ngờ, chỉ một vài ngày sau, chính hắn đã ra lệnh cho cảnh sát đơn vị CS 113 đến chiếm dòng Chúa Cứu Thế ở Thái Hà Ấp để làm cơ sở «may mặc» phục vụ cho chế độ. Thử hỏi với một chính sách ngoại giao lưu manh như thế, thì làm sao kiếm được hậu thuẩn thuẫn quốc tế hòng đối đầu với Bắc phương?
III - Thái độ của người Việt Quốc Gia hải ngoại.
Cộng đồng người Việt Tị Nạn cộng sản đều biết, CSVN là thủ phạm chính trong vụ bán nước, buôn dân hiện nay. Cắt đất, nhường biển là một tội ác tày trời mà bọn chúng đã mưu phạm từ lâu. Lý do đó, chúng ta phải xác định và vạch mặt, nói cho mọi người biết:
Thứ nhất: Sở dĩ CSVN lợi dụng vụ Tam Sa để la toáng lên rằng đất nước bị ngoại xâm, là chúng muốn khỏa lấp tội ác dâng đất nhường biển cho TC, ngoài ra, còn lợi dụng cơ hội này để đánh lạc hướng, cũng như làm giảm bớt áp lực trầm trọng đang đè nặng trên hệ thống quyền lực của cộng sản; trầm trọng đến độ muốn nổ tung.
Thủ phạm chính là CS Việt Nam, thì chúng ta phải hỏi tội bọn gian manh này, nếu chỉ biểu tình chống TC về sự kiện Tam Sa, (Hoàng Sa, Trung Sa và Tây Sa) tức là chúng ta đã «mắc mưu» và đi vào cái bẩy của bọn thống trị Hà Nội.
Tiên quyết người Việt Tị Nạn hãy biểu tình chống lại tội bán nước của đảng CSVN; có như vậy chúng ta mới có thể vô hiệu hóa được mưu đồ gian lận của Hà Nội trong ý đồ của chúng, muốn chứng tỏ cho thế giới biết: Người Việt Quốc Gia Hải Ngoại đã đồng ý tiếp yểm trợ CSVN chống ngoại xâm; đồng thời nhập nhằng xem hải ngoại là công cụ của CSVN lợi dụng trong hỏa mù chính trị.
Thứ hai: Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, lá cờ của Người Việt Tự Do, là một biểu tượng vô cùng cao quý, đồng thời là một tụ điểm rất quý giá trong việc kết hợp người Việt Quốc gia ngồi lại với nhau. Chúng ta không chấp nhận sự lẫn lộn, hay muốn xóa làn ranh Quốc-Cộng.
Thứ ba: Công cuộc đấu tranh chống cộng sản bạo tàn, trước mắt còn lắm chông gai và nhiều vất vả. Kính mong quý đồng hương, và chiến hữu cố bền tâm, vững chí và tỉnh táo; đừng nặng lòng vì tình yêu quê hương đất nước mà sập bẩy cộng sản.
Ước mong thay….
Phùng Ngọc Sa.


Không có nhận xét nào: